Ánh mắt đầu tiền nhìn thấy, Yến Bạch Thu cảm thấy người này lớn lên quả thật đúng là không tồi.
Ánh mắt thứ hai, một vết sẹo thật lớn, đáng tiếc, thật là đáng tiếc.
Ánh mắt thứ ba, di, đây không phải là Diêm vương mặt lạnh giết heo, soái ca bán thịt heo sao? Chờ đến khi Yến Bạch Thu lấy lại tinh thần, liền phát hiện đôi mắt tiểu soái ca bán thịt heo nhìn cậu có chút âm lãnh.
Rụt rụt cổ, Yến Bạch Thu lúc này mới hậu tri hậu giác phát hiện, chính mình đây là tự tiện xông vào nhà dân, mạo muội chạy vào nhà người ta, lại lén lút xem người ta mài dao....
"Thực xin lỗi, ta không phải cố ý chạy tới nhà ngươi..... " Giơ tay lên, nhưng trong tay lại cầm theo một cái nồi sắt nhỏ, không biết còn tưởng rằng cậu muốn vung tay lên đánh người.
"Ách..... "
Nam nhân mặc hắc y lại không có nhìn tới Yến Bạch Thu ngây thơ ngốc nghếch tới mức rối tinh rối mù kia, mà đem dao đã mài tốt dơ lên, ngón tay nhẹ nhàng miết vào lưỡi dao, chậm rì rì hỏi:"Là tới mua thịt heo sao?"
Yến Bạch Thu khựng lại, không biết phải trả lời như thế nào, cứ như vậy đứng ngơ ngác, giống như một ngốc tử bụ bẫm, bởi vì chạy quá vội, mặt đỏ như quả cà chua, thẹn thùng muốn chết.
"Ta, ta..... " Không có tiền.....
Không đợi Yến Bạch Thu trả tiền, nam nhân cũng không để ý tới, cúi đầu, lại bắt đầu 'xoèn xoẹt' mài dao.
"Thịt heo hôm nay đã bán xong rồi, những thịt heo này đã có người đặt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-dia-chu/920758/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.