Edit: Tử Liên Hoa 1612
"Khụ, đương nhiên, nhưng mà rất ngạc nhiên..." Hướng Tam không chuyển mắt nhìn chằm chằm Thương Lung Tình, giống như sợ Thương Lung Tình là giả mạo. Bộ dạng ấy hệt như đang phân biệt đồ thật đồ giả.
Trên mặt Thương Lung Tình phủ đầy hắc tuyến, Hướng Tam này đang xem con khỉ sao? Nàng cũng không phải khỉ, có cần phải tỉ mỉ như vậy không? Bĩu môi, lạnh nhạt hỏi: "Lời của Mục Tinh còn chưa đủ chắc chắn sao?"
"A, không, thật sự, cái kia, vương phi, người có thể chỉ điểm cho bọn thuộc hạ một ít không?" Hướng Tam sửng sốt một hồi, sau khi hoàn hồn thì nhanh chóng bày ra vẻ lấy lòng nhìn Thương Lung Tình, thuận tiện liếc mắt ngắm Đông Phương Dịch Hàn một cái, tràn ngập chờ mong nói.
"Xem tâm tình, nhưng mà trình độ như các ngươi, đánh đơn độc thì còn có thể, nếu chiến đấu tập thể, chắc cũng không cần tới một nén nhang là đã xử lý được các ngươi." Thương Lung Tình lạnh nhạt nhìn bọn họ một cái, thiếu hứng thú nói. Nàng rất lười, rất nhiều việc đều là Mục Tinh nghe ý kiến của nàng xong thì tự đi làm.
"Cái gì? Một nén nhang, nhưng vừa rồi rõ ràng rất lâu mà!" Hướng Tam bỗng chốc nhảy dựng lên, hoài nghi nói.
"Đấy là bọn họ nới lỏng cho các ngươi, bọn họ chỉ mới dùng hai phần ba tốc độ của mình mà thôi." Thương Lung Tình không nhìn mấy người này nữa, ánh mắt hướng về phía bầu trời xanh thẳm, giống như đang suy nghĩ sâu xa.
"Không phải chứ? Có cần đả kích chúng ta như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-dao-vuong-tuyet-sung-han-phi/1593873/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.