Thương Lung Tình không nói gì nhìn người trên mặt đất, nhíu mày, rốt cuộc nên cứu hay là không nên cứu? Nhìn khí thế người này hẳn không phải người bình thường. Nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn đến gần bên người hắn, kéo miếng vải đen trên mặt ra, sửng sốt, lại là một mỹ nam tử, tuy rằng đang hôn mê, tóc vẫn còn tán loạn, nhưng như vậy càng tô đậm lên diện mạo tuấn mỹ của hắn, cổ đại này đều thừa thãi mĩ nam sao? Đi đến chỗ nào cũng đều là mỹ nam cả!
"Còn không cứu, tính mạng ngươi sẽ nguy cấp." Thương Lung minh hoàn hồn, tay cầm lên bắt mạch hắn, tự nhủ nói. Lập tức, từ trong ngực lấy ra một viên dược nhét vào trong miệng hắn, vào miệng tan ngay.
Xem vết thương trên người hắn, Thương Lung Tình cau mày, không nói gì, cư nhiên chịu nhiều thương tích như vậy, lại trúng độc, mà vẫn còn có thể chống đỡ đến bây giờ, ý chí người này phải mạnh như thế nào a?
"Mục Tinh, tiến vào, đi sửa sang lại cho hắn một chút, sau đó đem hắn đi chữa trị." Thương Lung Tình nhìn người trên đất, nam tử cả người nham nhở, liền kêu Mục Tinh tiến vào, đưa lọ thuốc cho hắn giúp đỡ xử lý một chút, dù sao độc cũng đã áp chế, mặc dù chỗ khác còn nghiêm trọng, nhưng cũng sẽ không thể gây trở ngại gì. Nếu như không xử lý trước, ngược lại sẽ bị nhiễm trùng. . .
"Vâng, tiểu thư." Mặc dù Mục Tinh kinh ngạc về người trong phòng, nhưng cái gì cũng không hỏi, theo lời nói của Thương Lung Tình đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-dao-vuong-tuyet-sung-han-phi/1593816/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.