Không chỉ có hán tử xấu xí trở mặt, bao gồm cả Lưu huyện lệnh và ngục tốt, cai tù ở đây, nghe xong lời này, bộ vị nào đó trên người không khỏi hơi hơi xiết chặt, một hình ảnh dần lóe lên trong đầu bọn họ, thôi không dám nghĩ, không dám tưởng tượng nữa.
- Sĩ khả sát bất khả nhục, cho lão tử chết thống khoái đi!
Bắp thịt trên mặt hán tử xấu xí run run, rống to. Hiển nhiên, câu nói của nha dịch trùng kích hắn không nhỏ.
Đối với hắn, cho dù chết cũng hơn nghìn lần vạn lần với việc chịu vũ nhục như thế này.
Chỉ cần trong đầu nghĩ đến tràng cảnh kia, toàn thân hắn run một cái, không rét mà run.
- Ngươi đừng nói chuyện!
Mình vẫn chỉ mới mở đầu đã bị tên này cắt ngang, nha dịch không kiên nhẫn khoát tay, tiếp tục nói với Lưu huyện lệnh:
- Đại nhân, nếu biện pháp này không được, thuộc hạ còn có các biện pháp khác, tỉ như, tìm mấy con chó đực đang phát tình, lại cho chúng ăn xuân dược, cho tên phạm nhân này ăn nữa rồi bỏ chúng vào chung một phòng…
"Ọe "
Lưu huyện lệnh là một quan văn, đối với loại chuyện này, quả thực chưa từng nghe qua, tận lực không nghĩ hình ảnh nha dịch đang miêu tả, nhưng càng làm thế, cảnh tượng ngược lại càng thêm rõ ràng trong đầu, nhất thời trong bụng cuộc trào sóng lớn, vịn cái bàn nôn khan không thôi.
Há lại chỉ có Lưu huyện lệnh, ngay cả ngục tốt trong đại lao nghe những lời này xong, sắc mặt cũng lúc xanh lúc trắng.
Hình phạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-dao-tieu-thu-sinh/2417702/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.