Tiểu nha hoàn nằm trên ghế xích đu ngủ.
Tuy còn chưa bắt đầu mùa đông, nhưng buổi chiều ngày mùa thu, lúc mặt trời dần ngã về tây, khí trời vẫn có chút lạnh, thân thể đơn bạc mềm mại co quắp trong ghế, đôi mi thanh tú hơi nhíu, sợ rằng cũng cảm nhận được một chút ý lạnh trong giấc mộng.
Lý Dịch lắc đầu, cởi áo ngoài, đắp trên người nàng, lông mày Tiểu Hoàn đang nhíu dần giãn ra.
Xuyên thấu qua cổng vòm giữa viện có thể nhìn thấy có một đạo thân ảnh uyển chuyển, cũng không có về phòng đổi một kiện áo choàng mà đi đến cổng vòm, ánh mắt nhìn qua.
Tóc bạch y nữ tử múa may theo gió, tư thái ưu mỹ, xa xa nhìn lại, hình như có một cỗ ý tứ xuất trần, giống như tiên nữ trên đám mây, sau một khắc sẽ theo gió mà đi...
Lý Dịch không thể không thừa nhận, những ngày qua, nàng càng thêm thuần thục Thái Cực hơn mình.
- Tướng công đã quay lại, ăn cơm chưa?
Liễu Như Nghi sớm đã phát giác được Lý Dịch xuất hiện, nhưng lúc luyện công không thể đánh đoạn, giờ phút này thu thế, quay đầu lại nói:
- Nếu chưa, thiếp thân đi làm ngay.
Lý Dịch vô thức sờ bụng, bởi vì tâm tình không tốt, hôm nay hắn thật không có ăn cơm.
- Tướng công chờ một lát một lát, thiếp thân đi làm liền.
Liễu Như Nghi dĩ nhiên hiếu, nhoẻn miệng cười, đi về phía nhà bếp.
Không bao lâu, Lý Dịch ôm một tô mì ăn như hổ đói, mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-dao-tieu-thu-sinh/2417700/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.