- Chuyện gì để Phùng huynh tức giận như vậy?
Xa xa nhìn thấy Phùng giáo sư đứng tại chỗ dựng râu trừng mắt, không ít người quen lão đi tới, một vị trung niên nam tử nhìn lão, hơi nghi hoặc một chút mở miệng hỏi.
- Thôi thôi, đừng nhắc lại việc này!
Phùng giáo sư sợ nói tiếp chuyện này, mình sẽ thằng nhóc kia chọc tức mà phát bệnh, khoát khoát tay nói.
- Ha ha, chẳng lẽ Lý huyện úy lại đắc tội Phùng giáo sư?
Một đạo thanh âm hơi có chút trêu chọc truyền đến, mọi người quay đầu nhìn lại, nhao nhao nghiêm mặt, ôm quyền chào.
- Đổng đại nhân.
Người tới chính là Đổng tri phủ.
Đổng tri phủ cười cười, khoát tay.
- Tối nay chỉ có Đổng Văn Duẫn, không có Đổng đại nhân.
Thấy Đổng tri phủ tùy ý, trong lòng mọi người cũng dần buông lỏng, rốt cục có một người nhịn không được hỏi.
- Không biết Văn Duẫn huynh mới vừa nói Lý huyện úy, đến cùng xảy ra chuyện gì?
Đổng tri phủ cười ha ha một tiếng, nói:
- Việc này, còn phải hỏi Phùng giáo sư.
Thấy ánh mắt mọi người đều nhìn về mình, Phùng giáo sư cũng không dễ giấu diếm, kể lại mọi chuyện.
- Vậy mà không muốn làm quan?
- Bệnh dữ không thể làm quan? Cớ này mà Phùng huynh cũng tin tưởng...
- Đệ Tử Quy kia ngược lại là một kiệt tác, hôm qua ta mới đọc qua.
- Nghe nói An Khê huyện úy tân nhiệm chính do Bệ hạ ngự bút thân phong, không biết thật hay giả?
- Việc này đương nhiên là thật, chỉ là hắn đã có công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-dao-tieu-thu-sinh/2417693/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.