Hai người đến một quan đạo, Ánh mắt Hoàng Thiên dừng lại trên khuôn mặt khắc khổ của thanh niên Nói: “ ta biết ngươi có đại thù, ta là tu tiên giả, chắc chắn sẽ không giúp ngươi, ta sẽ không giết phàm nhân, trừ khi hắn trêu chọc ta, hoặc tội ác tày trời.”
Sau đó Hoàng Thiên nói tiếp: “ ta giúp ngươi không vì báo đáp, đây là giấy bán mình, cầm đi đi, sau này tìm một nơi tốt mà sinh sống quãng đời còn lại.”
Nói rồi Hoàng Thiên dắt trâu chuẩn bị đi thì thanh niên quỳ gối trước mặt Hoàng Thiên nói:
“ chủ nhân mệnh ta do ngài cứu, sau này mệnh này sẽ do ngài định, nếu trái lời thề trời tru đất diệt.”
Hoàng Thiên thở dài nói: “ ngươi đi đi, chúng ta hữu duyên gặp lại.”
Thanh Niên nhân dập đầu xuống đất khóc lớn, khóc cho thế đạo thối nát này: “ Thế đạo chó má, chúng cướp của giết người, đồ sát cả thôn làng, vì sao ông trời không trừng phạt chúng, ta chỉ vì không đành lòng nhìn thôn dân chết trước mặt ta nên phản kháng, lẽ nào lại thế công bằng ở đâu, công bằng ở đâu.”
Hoàng Thiên yên lặng suy tư, một lúc sau hắn mở miệng: “ Núi không bằng, mặt đất không bằng, chúng sinh cũng không bằng, sông nước càng không bằng, tinh cầu trập trùng, thậm chí trời sao cũng không bằng phẳng, tại sao ngươi muốn có được công bằng? Thế gian này trước nay không tồn tại công bằng, cái gọi là công bằng, chỉ là cường giả đối với kẻ yếu một loại thương hại, là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-dao-dao-chu-dai-mong-ba-thien/3632902/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.