Càn Nguyên Sơn, Càn Nguyên Đạo Quan
Hoàng Thiên lạc bước giữa chốn hoang vu, bỗng choáng ngợp bởi khung cảnh thần tiên trước mắt. Càn Nguyên Sơn hiện ra như bức tranh huyền ảo, ẩn hiện trong màn sương mù dày đặc. Bước qua màn sương, một thung lũng bạt ngàn mở ra, tràn ngập sắc xanh mơn mởn của cây cối. Bầu trời như tấm lụa biếc vô tận, điểm tô những áng mây trắng bồng bềnh như dải lụa mềm mại. Tiếng chim hót líu lo hòa quyện cùng tiếng suối chảy róc rách tạo nên bản nhạc du dương, êm đềm.
Hít một hơi thật sâu, Hoàng Thiên cảm nhận linh khí nồng nàn len lỏi vào từng tế bào, kinh mạch, khiến hắn sảng khoái vô cùng. Hắn không ngờ nơi đây lại có linh khí dồi dào đến vậy. Bất giác, Hoàng Thiên ngồi xuống, đắm chìm trong tu luyện. Nhờ linh khí dồi dào, hắn liên tục đột phá, đạt đến Luyện Khí tầng tám đỉnh phong.
Vui mừng khôn xiết, Hoàng Thiên thầm nghĩ: "Chỉ cần tu luyện tại đây một năm, ta nhất định sẽ bước vào Trúc Cơ cảnh!". Sau khi lấy lại bình tĩnh, hắn tiếp tục tiến lên, men theo con đường dẫn sâu vào thung lũng.
Bước đi trên thảm cỏ mềm mại, Hoàng Thiên cảm nhận sự bình yên lan tỏa khắp tâm hồn. Đi sâu vào thung lũng, hắn bất ngờ phát hiện một tòa Đạo Quan nhỏ ẩn hiện trên đỉnh núi, chìm trong sương mù mờ ảo. Tò mò, Hoàng Thiên tiến đến Đạo Quan. Khi đến gần, hắn nhận ra nơi đây hoàn toàn vắng vẻ, không một bóng người.
Bỗng dưng, một làn sương mù dày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-dao-dao-chu-dai-mong-ba-thien/3632898/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.