Máu loãng nhiễm lên nước trong chậu, trong tẩm cung, không khí nghiêm trọng lan tràn.
Tần Túy Nguyệt lẳng lặng đứng ở một góc, nhìn ngự y cố gắng cầm máu, nhưng là máu vẫn không ngừng trải, muốn dừng thế nào cũng không được.
Nước trong chậu vốn trong suốt, liền rất nhanh biến thành đỏ tươi, làm cho nàng xem nhìn thấy ghê người.
Liền ngay cả quần áo của nàng, trên mặt, trên tay, tất cả cũng là vết máu, nhưng mà đều là máu của hắn —– hắn đỡ tên cho nàng, cứ như vậy ngã vào trước mặt nàng……
Mà nàng, lại cái gì đều làm không được. Chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn rồi ngã xuống, may mắn Lực Khắc lập tức đả bại Đạt Ba, rất nhanh cưỡi ngựa đem hắn đưa về cung điện.
Mà nàng, cứ như vậy bị quên đi……
Cước bộ của nàng không tự chủ được đi theo bọn họ, trở lại Hãn Long quốc, trở lại tẩm cung hai người.
“Ngự y, thế nào?” Hoàng hậu sốt ruột hỏi.
Ngự ý già nua vuốt chòm râu, biểu tình trầm trọng “Tên vừa vặn bắn trúng ngực, tiểu nhân không dám dễ dàng nhổ tên ra, sợ vừa rút tên ra, máu sẽ không ngừng chảy, đến lúc đó……” Hắn dừng lại không nói.
“Không……” Hoàng hậu trắng cả mặt, thiếu chút nữa thân thể hư nhuyễn. “Không được! Ngươi nhất định phải cứu Sí nhi, nếu không nhổ tên, có sẽ chết nha!”
“Tiểu nhân biết, nhưng là…… Nếu nhổ tên, sợ máu chảy nhiều……” Ngự y không nắm chắc, không dám động thủ.
Những lời này toàn truyền đến tai Tần Túy Nguyệt, sắc mặt của nàng đi theo tái nhợt đứng lên, kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-da-phuong-bi-han-long-giam-cam/1534428/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.