Thúy Liễu sớm đã tức đến n.g.ự.c phập phồng, mấy lần muốn bộc phát đều bị ta ngăn lại.
Những lời này của Tiểu Cúc thật khiến người khác phải suy ngẫm — ta có thể khẳng định: thứ đang sống trong thân xác nàng, nhất định không thuộc về thế giới này.
Ngay cả quy củ sinh tồn cơ bản nhất ở nơi này, nàng cũng chẳng hiểu gì.
Ta nhìn nàng, ánh mắt đầy châm biếm:
“Ngươi không cần phải lo cho ta. Trước hết nên lo cho bản thân mình thì hơn.”
“Nếu còn tiếp tục làm loạn, sợ rằng chuyện gả cho phu xe còn là nhẹ nhất đấy.”
Ánh mắt nàng d.a.o động không ngừng, ta khoát tay, sai người đưa nàng xuống tĩnh tâm lại.
Thế nhưng đến tối hôm ấy — Tiểu Cúc bỏ trốn.
…
Nếu không có ta âm thầm giúp đỡ, chỉ e Tiểu Cúc đến cổng viện cũng chưa chắc đã bước qua được.
Ta chỉ muốn biết, liệu nàng có thực sự làm được như lời đã nói — thoát ra khỏi chốn hậu viện sâu thẳm này, ra ngoài lập nên sự nghiệp một phen hay không.
Thế nhưng, kết cục lại khiến ta thất vọng sâu sắc.
Nàng mang theo số ngân lượng tích góp từ tiền lương tháng bao năm qua, cùng với khoản thưởng gần đây Thẩm Trường Trạc ban cho, vốn đủ để ăn mặc không lo nghỉ một thời gian.
Nhưng thay vì mua nhà mua đất, nàng lại ôm bạc đi thuê mặt bằng.
Chủ nhà thấy nàng là nữ t.ử đơn thân độc mã, lai lịch không rõ ràng, dù nàng có tăng giá bao nhiêu cũng sống c.h.ế.t không chịu cho thuê.
Chưa thuê được quán, nàng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-cuc/5067389/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.