Nghe nói nàng kể cho lão thái thái nghe chuyện một con khỉ đi lấy kinh, khiến bà cười tươi như hoa.
Lại còn bày ra thứ gọi là “bánh ga-tô”, mềm xốp thơm ngon, làm mẹ chồng thích đến nỗi ăn liền mấy miếng.
Nàng ngỡ mình đang nổi gió đắc thế trong viện mẹ chồng, nào biết sau lưng, đám nha hoàn bà t.ử đã sớm chọc lưng nàng đến nát.
“Không biết từ đâu chui ra một ả tiện nhân, trước mặt lão phu nhân thì lươn lẹo giảo hoạt, làm như chỉ có mỗi nó lanh lợi vậy!”
Mấy bà t.ử trong tiểu trù phòng còn chạy tới chỗ ma ma bên ta than thở:
“Dựng cái lò nướng gì đó tốn bao công sức, nào là sữa bò, trứng gà, bột mì, chẳng biết phí bao nhiêu mới ra được một cái bánh nhỏ xíu.”
“Lần nào nướng cũng phải hai tiểu tư thay phiên châm lửa trông chừng, mới đạt đúng yêu cầu của nàng ta, thật là vừa tốn sức vừa tốn của.”
Ta nghe mà lấy làm lạ — mẹ chồng xưa nay sáng suốt, chẳng lẽ lại không nhận ra chút gì sao? Cho đến hôm ấy, bà gọi ta đến chuyện trò:
“Con có thấy… Tiểu Cúc có gì khác lạ không?”
Ta cẩn thận lựa lời:
“Kể từ trận bệnh trước, nha đầu ấy liền thay đổi tính nết, cứ như biến thành người khác vậy…”
Bà trầm ngâm chốc lát:
“Sự tình khác thường tất có yêu tà. Hạng người như vậy, giữ lại sớm muộn cũng là tai họa.”
Ta giật mình:
“Nhưng hiện giờ phu quân lại đang hết mực sủng ái nàng…”
Dạo gần đây, Tiểu Cúc ở trong viện mẹ chồng, trượng phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-cuc/5067388/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.