10
Mấy năm qua, ca ca học ở Giang Nam, rất hiếm khi về nhà.
Lần này vì đại thọ của bà nội, ca ca cũng đặc biệt gửi thư về trước nói rằng sẽ về chúc thọ.
Chỉ là trên đường bị trễ, lỡ mất tiệc chính. Mãi đến đêm, ca ca mới phong trần mệt mỏi trở về nhà.
Sau khi dâng hương bái lạy bà nội, ca ca liền đến chỗ ta.
Ca ca mang đến cho ta một đống đồ chơi mới lạ và vài cuốn y thư.
Đều là những thứ mà ca ca đã cất công tìm kiếm khắp nơi khi biết ta đã bái sư học y.
“Ca ca cũng có mang quà cho An Nhi, nhưng không nhiều bằng quà của Yến Nhi.” Ca ca nháy mắt với ta.
Ta liền cười. Nhưng cũng cảm thấy có chút ngại ngùng.
An Nhi là muội muội ruột của ta, ta rất yêu quý nàng.
Nhưng đôi khi trong lòng ta lại rất ích kỷ.
Ta luôn muốn mẫu thân và ca ca yêu thương ta nhiều hơn, nhiều hơn cả An Nhi.
Ca ca nói lần này trở về sẽ không đi nữa.
Phu tử khuyên ca ca tham gia kỳ thi khoa cử năm nay thử xem, không nhất thiết phải đạt được công danh.
Ca ca còn trẻ, sau này vẫn còn cơ hội, lần này coi như thử sức trước.
Ta tất nhiên rất vui.
Mấy năm qua, ca ca học ở Giang Nam, ta lại ở Tùy huyện học y chữa bệnh với sư phụ, huynh muội ta chỉ gặp nhau vài lần.
Giờ thì tốt rồi, có thể gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-cong-tu-phu-quoc-cong/3615107/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.