Từ lúc bệ hạ vẫn là Thái Tử ngự y này đã đi theo hầu hạ, nhiều năm như vậy hắn chưa bao giờ gặp qua bệ hạ cười! Càng miễn bàn cười ngây ngô như vậy, từ trước đến nay là nhân tinh ngự y cũng có chút ngốc (?),không biết ra sao, thầm nghĩ hay là bệ hạ bị tức giận đến khác thường đi!
Mơ hồ một hồi ngự y lại nói: “Có lẽ là thần nhìn lầm rồi! Mới một tháng mà thôi!”
Lần này bệ hạ nghe xong liền mặt lạnh lẽo quay đầu nhìn hắn: “Nhìn lầm?”
“Không không không, không phải!” Ngự y lắc đầu.
“Nói cẩn thận!”
“Thần, thần khám ra công chúa có hoạt mạch, nhưng không rõ lắm, thần cũng không biết……” Kỳ thật ngự y đối y thuật của mình rất yên tâm, biết tuyệt không nhìn lầm, chỉ là hắn không rõ thái độ bệ hạ.
Mày Lý Việt lần thứ hai nhăn lại: “Chẳng lẽ còn có sai sót?!”
Ngự y cuống quít lắc đầu, hạ quyết tâm: “Bệ hạ, thần có chín thành nắm chắc!”
Lý Việt cũng không phải hoàng đế không nói lý, biết mọi việc đều có cái vạn nhất, ngự y nói đến như vậy rồi, hắn mày hơi nhếch lên, lại hỏi: “Lúc nào mới có thể chắc chắn?”
“Lại qua nửa tháng nửa thần liền có thể!”
“Được, nửa tháng này ngươi ở lại đây.”
“Dạ.” ngự y tất nhiên là đồng ý, trong lòng lại nghĩ, hài tử trong bụng công chúa rốt cuộc là của ai!
Đang nghĩ ngợi, trong trướng có tiếng vang rất nhỏ, ngự y nhanh chóng cúi đầu, lại thấy bệ hạ lập tức nhấc chân đi vào. Hắn cũng thấy nhiều không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-cong-chua/220898/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.