Lý Trân Trân ngồi trên giường La Hán bên cửa sổ, một tay chống cằm tay khác đặt trên bàn, thưởng thức mấy món đồ đỏ đỏ vàng vàng. Mười đầu ngón tay được vải bọc lại, bao thành mười chiếc túi (?),nàng đang nhuộm móng tay.
Nàng hơi cúi đầu, nhìn không thấy rõ sắc mặt nàng.
Liễu Nhứ xốc mành tiến vào, Lý Trân Trân lập tức ngẩng đầu nhìn.
Trên mặt Liễu Nhứ ngậm ý cười, đi đến trước mặt nàng hành lễ, Lý Trân Trân mở to mắt nhìn chằm chằm nàng ấy, Liễu Nhứ nói: “Công chúa, nô tỳ đi hỏi thăm rồi, quý phi nương nương đã từ trong lãnh cung ra ngoài rồi.”
Lý Trân Trân cười lên hỏi lại: “Thật à?”
“Vâng! Chỉ là…… Nương nương đang bị cấm túc, không thể ra khỏi Quan Sư cung.”
Mày Lý Trân Trân hơi chau: “Mẫu phi làm chuyện sai lầm, phụ hoàng có thể cho mẫu phi ra khỏi lãnh cung đã là ban ân lớn rồi.”
Liễu Nhứ gật đầu, nàng tuy không dám nói ra kỳ thật trong lòng cũng cảm thấy vậy.
Đây đều là bệ hạ xem ở mặt mũi công chúa bọn họ, nói như vậy trong lòng Liễu Nhứ đối với chuyện bệ hạ sủng hạnh công chúa bọn họ ngược lại bớt chút mâu thuẫn.
Trong lòng Liễu Nhứ cảm khái, lại nghe công chúa các nàng cô đơn nói: “Cũng không biết phụ hoàng sẽ xử trí ta như thế nào.”
Liễu Nhứ: “……”
Nàng xoay người nhìn bốn phía, đây là tẩm điện bệ hạ, không phải trắc điện lúc trước công chúa ở, càng không phải hậu điện, mà chính là tẩm điện đặt long sàng của bệ hạ.
Long sàng đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-cong-chua/220889/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.