"Chị họ, chị thật sự không biết đây là người đàn ông của em à. Anh mắc chứng dị ứng phụ nữ rất nghiêm trọng nên lúc chị chạm vào mới xảy ra dị ứng nặng đến vậy đấy." Giản Kiều nghiêm túc lên tiếng.
Cô đứng cạnh Hoắc Thẩm Dịch mà lòng xót xa, cô không thể ngờ bệnh của anh ngày càng trở nên nặng. Lúc trước muốn làm anh bị dị ứng là phải chạm vào da thịt nhưng giờ vừa chạm vào đồ áo hoặc đứng gần là đã có phản ứng rồi.
Cả Tần gia đều có sắc thái không mấy hài lòng về cách làm của Tần Sa Nhu. Cô không biết thì cũng đành thôi nhưng đây cô lại chẳng lạ gì còn cố ý.
"Xin lỗi. Không ngờ cái tên này đúng như lời đồn đoán mà, vừa mắc chứng dị ứng phụ nữ rồi còn hung dữ nữa." Tần Sa Nhu chầm chậm nói.
Bộp!
"Con vừa về nước đã muốn làm càn rồi sao? Tức chết thật mà, cậu ta là con cháu cưng của cái Hoắc Cảnh Hùng đấy. Lại còn có hôn ước với em gái con nữa, không phải cứ thích là tùy hứng như vậy đâu." Tần Thủy Hoàng đập mạnh bàn, tức muốn hộc máu nhìn đứa cháu của mình mắng lớn.
Tần Sung Bắc Kim cũng không thể hiểu nổi cô em gái này đang chứa cái gì trong đầu nữa. Rõ là ở bên ngoài thì biết giữ sức ảnh hưởng hưởng cùng ánh nhìn của mọi người đối với mình còn về nhà là lại làm loạn.
"Con chỉ là muốn thử xem cậu ta có thật sự bị nhan sắc mà nông nỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-co-nuong-cua-hoac-thieu/2912772/chuong-100.html