17 tuổi năm ấy, ta và Tạ Lan đã làm thanh mai trúc mã được 5 năm.
Tạ Lan khi đó vẫn luôn chán ghét và khi dễ ta.
Đi học hắn sẽ kéo tóc ta, cố ý chụp bả vai bên trái rồi kêu tên ta ở bên phải, khiến cho ta không nhịn được mà đuổi đánh hắn.
Hắn còn mắng ta là heo, nói ta xấu muốn chết, về sau khẳng định không thể gả cho ai được.
Nhưng mỗi ngày hắn sẽ mang trà sữa cho ta, sẽ ở sau lúc ta ngã mắng ta hậu đậu rồi cõng ta về nhà, thô bạo mà lau sạch nước mắt cho ta rồi vắt hết óc dỗ ta vui vẻ.
Ta không biết từ khi nào đã thích Tạ Lan, chỉ là khi ta nhận ra, trong mắt cũng chỉ có gương mặt hắn như ánh mặt trời.
Tâm tư thiếu nữ lần đầu tiên nảy mầm, ta đã từng thử thăm dò Tạ Lan, trên đường về nhà, làm như không chút để ý hỏi:
"Tạ Lan, ngươi thích người như thế nào?"
Hắn tự hỏi thật lâu cũng không trả lời ta.
Qua vài ngày, khi ta gần như đã quên chuyện này, Tạ Lan hưng phấn tìm ta vào giờ thể dục, đưa ta một trang giấy, mày rậm nhướn lên:
"Ta đã suy nghĩ cẩn thận, ta thích chính là người như vậy!"
Ta tự hỏi nửa ngày mới hiểu được hắn đang nói cái gì.
Sau khi cầm tờ giấy kia, ta mới phát hiện ra trên đó viết mười mấy cái tiêu chuẩn, lại lật mặt sau, thật là một cái hảo gia hỏa.
Phía sau còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-chuan-tim-ban-doi/2665009/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.