Lưu Ngạo Vân oai hùng anh phát, dáng người cường tráng, màu da hơi đne, ánh mắt có lăng nhiên chi khí, mặc dù ở đại điện huy hoàng cũng không lộ nửa điểm khiếp ý.
Vốn là thiếu niên 14, tính trẻ con cũng mất, Thẩm Ngạo Vân 14 thề thốt ở hoảng cung Đại Thẩm nay gọi Lưu Ngạo Vân, là tướng quân trung thành nhất Đại Thẩm, dẫn theo gần ba mươi vạn đại quân.
Lúc này hoàng đế đã già nua, nhiều năm làm lụng vất vả sầu lo làm thân thể ông dần dần suy sụp, hậu cung tranh đấu cũng làm ông tâm mệt, muốn buông tất cả, nhưng nếu ông buông, như vậy bọn nhỏ chém giết, cho nên ông chỉ có thể chống, dù nhiều hơn một ngày cũng tốt.
Trước kia ông thập phần chán ghét Quy Cừ vương, nhưng hiện tại nhìn Lưu Ngạo Vân, ông bỗng nghĩ nếu đệ đệ bên người giúp đỡ thì thật tốt, nhưng Quy Cừ vương đã chết, người trước mặt này thậm chí đã sửa lại họ, hắn thừa nhận mình là con dân Đại Thẩm, lại không thừa nhận mình là người hoàng gia.
Thở dài một hơi, Hoàng Thượng nói: “Lưu tướng quân, bình thân.”
Lưu Ngạo Vân đứng dậy, lui một bước, đứng ở một bên, thập phần kính cẩn nghe theo. Bộ dáng của hắn, cũng như hứa hẹn, hắn nguyện ý vì Đại Thẩm, mất mạng cũng được, tuyệt không phản tâm.
Ban đầu Hoàng Thượng đúng là có phái người giám thị hắn, sau Lưu Ngạo Vân nhiều lần trung thành, nhiều lần thượng tấu không hề dấu diếm, đối Đại Thẩm trung tâm như bàn thạch, nửa điểm không di. Sau, Hoàng Thượng rốt cuộc hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-chuan-phao-hoi-nghich-tap/1794801/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.