Thẩm Hàm được Lục Trực Tu ôm thập phần thỏa mãn, rối loạn phía sau, hắn không quản, giờ phút này hắn tương đối để ý máy tính có hư hay không.
Lục Trực Tu cũng dừng ôm ấp, thấp thấp đầu, đối Thẩm Hàm nói: “Lại cố ý?”
Thẩm Hàm hơi mỉm cười, trả lời: “Đúng vậy.”
Duỗi tay sờ mặt Thẩm Hàm bị lạnh mà có chút đỏ lên, Lục Trực Tu nói: “Làm tốt lắm.”
Thẩm Hàm lạnh là thật, vì thế nắm tay Lục Trực Tu ké chút ấm áp, trả lời: “Đương nhiên.”
Sau khi Thẩm Hàm cùng Lục Trực Tu trở về phòng thuê, Giang Tự Văn tỉnh lại tại chỗ của cảnh vụ nhà ga. Truyện Trọng Sinh
Gã chậm rãi mở mắt, ngay sau đó bị một cảnh vệ hung hăng tát một cái, “Rõ như ban ngày, cậu liền dám trộm đồ, tìm chết.”
Giang Tự Văn chưa định thần lại, lại bị hai cảnh vệ đánh vài cái, chờ gã rốt cuộc phục hồi tinh thần lại, gã giận dữ rống giận: “Tôi không phải ăn trộm!”
Kết quả gã càng nói thế, mấy cảnh vệ càng tức, thậm chí lấy cảnh côn đánh gã.
Giang Tự Văn chỗ nào chịu qua loại này, nhưng gã chỉ có một người căn bản không phải đối thủ của bọn họ, vì thế chỉ có thể ôm đầu, cho bọn họ đánh, chờ bọn họ đánh mệt mỏi, Giang Tự Văn cũng sắp không căng nổi nữa.
Run run rẩy rẩy hỏi bọn họ hành lý, Giang Tự Văn gọi điện thoại cho người nhà.
Người nhà ở gần nhất của Giang Tự Văn đến, gã lần nữa ngất xỉu, lúc này, gã bị đưa đi bệnh viện, vài tên cảnh vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-chuan-phao-hoi-nghich-tap/1794745/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.