Editor:Gà tròn vo
Beta – reader: LK
Hoàng Thượng nheo mắt lại, đe dọa nói: “Nhiên nhi, Trẫm có thể cho ngươi Tô phủ, cũng có thể hủy đi Tô phủ.”
Cười nhẹ một cái, ta nói: “Chỉ cần một ngày Hoàng Thượng còn thích ta thì Tô phủ sẽ không gặp nguy hiểm.”
Hắn không nói lời nào.
Ta lại nói thêm: “Nếu muốn gặp ta, Hoàng Thượng có thể xuất cung.”
Thời điểm này nếu ta nhượng bộ chỉ e mãi mãi không thể rời cung.
Nét mặt Hoàng Thượng không một chút thay đổi, nhưng chỉ cần nhìn vào con ngươi sâu thẳm kia, ta có thể biết rõ tâm tình hiện tại của hắn không vui chút nào.
Không đề cập thêm về vấn đề kia nữa, hắn đề nghị ta cùng uống rượu. Ta cũng không muốn suy nghĩ thêm nên rất nhanh đã gật đầu đồng ý.
Trong lương đình Tô phủ, dưới ánh trăng sáng dát bạc trên vườn hoa, hắn uống nguyên một ly rượu.
Ngồi bên cạnh, ta tận lực châm rượu cho hắn, tuy nhiên ta không hề bồi hắn uống rượu. Ai biết sau khi uống rượu ta có lại hứa hẹn lung tung với hắn hay không.
Hắn uống hết chén này qua chén khác, tựa như uống nước lã.
Trời cũng đã muộn, ta cùng hắn trở về phòng.
Hán cúi đầu vào cổ ta, đôi môi hơi hé mở mơn man da thịt, hắn nhẹ giọng nói: “Nhiên nhi, cùng Trẫm trở về đi.”
Dìu hắn lên giường, ta kéo chăn đắp cho hắn, nói: “Bởi vì thích ngươi nên ta không thể quay về.”
Hoàng thượng nhíu mày, hai mắt vô thần nhìn không trung một lúc lâu: “Ngươi sẽ phải trở về.”
Hôm sau, Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-canh-nien-luu-quang/1353441/chuong-51-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.