Editor:Gà tròn vo
Beta – reader: LK
Ta nhẹ đẩy Thiên Hương đang chìm trong hạnh phúc.
Thiên Hương lúc này mới hoàn hồn, nhìn về phía ta, lại nhìn quan binh mới xuất hiện kia.
Cười lạnh một tiếng, Thiên Hương xuất tấm ngân phiếu trao cho một người dân.
Lúc này, đám thị vệ vây quanh chúng ta đã mở một đường cho xe ngựa tiến tới. Rèm cửa được vén lên, lão thái giám tổng quản tay cầm phất trần hướng ta và Thiên Hương đi tới.
Mọi người dân xung quanh cùng rất biết điều dãn dần ra.
Lão thái giám đi tới trước mặt ta nói: “Công tử, ngài rời nhà đã lâu, chủ tử rất không vui.”
Ta cười một cái nói: “Thì sao?”
Lão nói: “Công tử, chủ tử đang ở khách điếm chờ ngài, thỉnh công tử đừng làm lão nô khó xử.”
Ta trở mình xem thường, quay lại nhìn Thiên Hương.
Lúc này, lão lại nói: “Chủ tử đã có lệnh, nếu công tử không chịu về, cho dù là cưỡng ép cũng phải ‘thỉnh’ Thiên Hương công tử trở về.”
Thiên Hương nắm chặt tay ta khẽ gật đầu.
Lúc sau, dưới sự ngầm ra lệnh của lão thái giám tổng quản kia, thị vệ đã đuổi bớt người dân xung quanh ra. Ta cùng Thiên Hương theo lão lên xe ngựa.
Trong đêm tối, tiếng xe ngựa lộc cộc vang lên, rất nhanh, xe ngựa đã dừng lại. Đây chính là khách điếm nơi ta và Thiên Hương tạm dừng chân.
Thiên Hương ‘được’ lão thái giám giữ lại lầu một dùng bữa để ta một mình lên lầu gặp Hoàng Thượng.
Bước hết một làn cầu thang, lại tiến qua hai gian phòng, dừng chân trước phòng thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-canh-nien-luu-quang/1353440/chuong-50-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.