Editor:Gà tròn vo
Beta – reader: LK
Ta vớ đại một vò rượu gần nhất, mở toang nắp ra. Mùi thơm mê ly theo đó mà chạy thẳng tới mũi ta nhảy múa, ngửa đầu, ta uống một ngụm, rồi vứt luôn….
“Choang!” Tiếng bình rượu va chạm với mặt đất vỡ vụn.
Ta lại lấy một vò khác, xé tan miếng vải đậy, ngửa đầu uống. Ưm, hương thơm vị ngọt, thật khiến người ta hào hứng. “Ực ực” ta uống thêm ngụm nữa. Tay buông lỏng, trong hầm rượu lại vang lên tiếng đổ vỡ thứ hai.
Cứ như vậy, ta dạo quanh cả hầm rượu, cầm lấy một bình, mở nắp, uống ực, ném xuống đất. Chẳng mấy chốc, trên mắt đất đã lênh láng nước. Lúc này ta mới nhớ tới mục đích vào đây là tìm rượu của ta.
Mò mẫm một hồi, ta cũng tìm thấy rượu Trầm Hương hai mươi năm đáng yêu kia. Ta rất cao hứng a!
Bỗng, cắt ngang giây phút sung sướng của ta lại là một tiếng thét chói tai.
Nghiêng đầu nhìn nhìn, ta thấy có một cung nữ tay cầm đèn lồng đang chết sững ở cửa hầm rượu.
Ô, đây không phải là cung nữ theo hầu Hoàng Thượng sao?
Ta nhìn nàng mỉm cười. Ấy thế mà nàng lăn quay ra hôn mê bất tỉnh luôn.
Ta cũng không quan tâm nhiều, tay ôm bình rượu bước ra ngoài chạy về nóc nhà của Thiên Hương lâu uống rượu thưởng trăng.
Vừa nằm rung chân vừa uống rượu.
Không xa phía trước, ta nhìn thấy có cấm vệ quân đang lùng sục thứ gì đó.
Nghe bọn họ nói hình như là đi bắt trộm, bắt tửu tặc (kẻ trộm rượu) thì phải.
Ngáp một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-canh-nien-luu-quang/1353415/chuong-38-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.