Editor: Gà tròn vo
Beta – reader: Lazy Linh, Kumiko
Thiên Hương ngỡ ngàng nhìn ta.
“Bất quá là chưa lâu, chắc mới chỉ khoảng tầm nửa tháng.”
Thiên Hương mở to mắt, một tay đưa lên sờ sờ cổ, cau mày nói: “Thức ăn?”
Ta gật đầu.
“Nhưng mà… nhưng mà ta không hiểu, trước mỗi bữa ăn, đều có người thử trước mà.”
“Cho nên lượng độc mới nhẹ a.” Ta nhẹ giọng nói.
Hắn nhăn mi lại, đáng thương nhìn ta như một tiểu hài tử muốn tìm kiếm sự an ủi, dỗ dành.
Cái đứa nhỏ này thấy không nói lời nào, hai mắt đẫm lệ nhìn ta đáng thương nói: “Ôm.”
Ta nhẹ nhàng ôm lấy hắn.
Hắn vùi mặt trong ngực ta hỏi: “Trúng độc rồi sẽ như thế nào?”
“Sẽ dễ dàng sinh khí, thất thố với người khác, làm người ta chán ghét ngươi. Không đến nửa năm sẽ muốn tự sát.”
“Tô Nhiên, ngươi nói xem ta phải làm gì bây giờ?” Hắn nghẹn ngào hỏi.
Dịu dàng vuốt mái tóc đen nhánh của người trong lồng ngực, ta nói: “Chi bằng, về sau ngươi hãy đến Mặc các, ăn ở chỗ ta, tẩy rửa ở chỗ ta.”
“Ngươi muốn dưỡng ta sao? Tiểu Nhiên?”
Hay thật đấy, Tô Nhiên Tô Nhiên đã được thăng cấp thành Tô Nhiên, mà giờ Tô Nhiên cũng đã được chuyển thành Tiểu Nhiên. Nhưng dù sao, Tiểu Nhiên vẫn còn hơn là Nhiên nhi.
Ta nói: “Được thôi, trước mắt ta dưỡng ngươi cho khỏe đến khi nào ngươi có khả năng tự bảo vệ mình đi.”
Như một đứa trẻ làm nũng, hắn cọ cọ dụi dụi trong ngực ta, nói: “Ta vĩnh viễn muốn được như thế này a.”
Ta sửng sốt một chút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-canh-nien-luu-quang/1353404/chuong-32-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.