Editor: Gà tròn vo
Beta – reader: Lazy Linh, Kumiko
Xuất cung bằng cách nào là cả một vấn đề.
Ta cùng Khuynh Vương hai mắt nhìn nhau tự hỏi.
Trong lúc đó có một thái giám đi ngang qua, ta theo bản năng chụp tới vai hắn.
Tiểu thái giám không hiểu mình đã gây ra họa gì nên hoảng sợ, lo lắng nhìn ta cùng Khuynh Vương.
Ta khụ khụ buông tay cho hắn đi.
Tiểu thái giám nọ bị dọa cho đứng tim vội vàng chạy lẹ đi.
Ta nhìn Khuynh Vương nhe răng cười. Ta tự thấy nụ cười đó rất đáng yêu, rất dễ thương nha.
Hắn cũng nhìn ta rồi lộ ra một nụ cười, nói: “Ngươi đừng cười kinh khủng như vậy chứ.”
Nụ cười bị đóng băng, ta nháy nháy mắt mấy cái không nói ra lời.
Ta trở lại Mặc các lấy của Tiểu Lý Tử một bộ y phục thái giám mặc vào. Sau đó liền chạy ra gặp Khuynh Vương.
Hai người chúng ta một đường thuận lợi đi ra khỏi cổng thành.
Vừa bước chân ra khỏi cửa, ta liền phẩy phẩy tay nói đường ai nấy đi.
Hắn ngay lập tức túm áo ta nói: “Tin hay không ta lập túc ném ngươi trở lại?”
Ta bĩu môi ủy khuất đành cùng hắn sóng vai mà đi.
Hắn nói việc đầu tiên phải làm là đi sòng bạc dạo chơi.
Còn với ta, việc đầu tiên phải làm là mua một ít dược liệu.
Hắn vênh mặt nói: “Ngươi nghe theo ta hay ta nghe theo ngươi?”
Biết sao được bây giờ, ta đành cam chịu đi tới sòng bạc.
Hắn cho ta đặt cửa.
Ta chọn đại thì nó tiểu, mà ta chọn tiểu thì nó đại.
Cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-canh-nien-luu-quang/1353393/chuong-27-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.