Sóng biển rì rào từng đợt nhẹ nhàng vỗ vào bờ. Vài sinh vật biển tí hon bị sóng cuốn lạc khỏi đàn. Phương Dịch ngồi bên cửa sổ sát đất hớp một tách trà ngắm nhìn cảnh vật xung quanh. Tâm hồn thư thái hẳn. Chưa bao giờ anh cảm thấy mình lại vô âu vô lo như hiện tại.
" Buông bản thân một chút thôi " là điều mà con người ở thế giới hàng ngày bộn bề lo toang mong muốn. Nhưng họ cứ ép bản thân cố gắng, đến khi bất chợt nhìn lại thì đã quá muộn rồi. Một giây phút nào đó hãy nghĩ cho bản thân của hiện tại, hãy yêu bản thân mình hơn.
Chưa nghĩ được bao nhiêu thì Phương Dịch đã bị Nguyên Thần lôi ra ngoài hóng gió biển.
Phương Dịch nằm trên ghế dài mang kính râm tắm nắng. Anh mặc quần cộc trắng, áo thun trắng, áo sơ mi khoác ngoài là trắng sọc đen. Da Phương Dịch trắng bẩm sinh và không bị bắt nắng, nên dù có tắm đến nửa năm sau thì da cũng chưa chắc có thêm một tông màu khác. Kính râm cũng không thể che nổi khí chất cùng nhan sắc nghịch thiên này.
Có vài cô tiểu thư danh giá đi ngang qua nhìn anh không chớp mắt, thấp thoáng thấy một bóng người từ xa đang lườm đến nảy lửa mấy cô nàng mới sợ hãi vụt đi.
Nguyên Thần đuổi được bọn " yêu nữ " liền rón rén bước đến cạnh Phương Dịch. Bình thường hắn luôn nâng niu, cưng chiều anh mà hôm nay là cả gan ném anh xuống biển. Phương Dịch vuốt mặt bò dậy, anh cởi chiếc áo sơ mi ướt nhẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ca-ca-anh-khong-thoat-duoc-dau/1728504/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.