Aaaaaaaaaa !!!!!!! - Phương Dịch mặt dán vào cửa sổ máy bay thét lớn.
Làm thế nào... làm thế nào mà lại ở đây ?
- Anh tỉnh rồi ? - Nguyên Thần gấp lại quyển sách trong tay.
- Sao anh lại ở đây ?
- Lúc nãy anh ngủ say quá nên em không nỡ đánh thức.
- Không, ý anh là làm sao anh lên được máy bay ?
- Em bế.
" Em bế ? Em bế ?? Em bế ??? "
- Aaaaaaaaa !!!!
Phương Dịch vừa tưởng tượng ra loạt hình ảnh khi bị mọi người xung quanh nhìn thấy.
- Anh sao lại bất ngờ như vậy ? Chẳng phải chúng ta đã bàn bạc sẽ đi du lịch rồi hay sao ?
- Thần baby à, cái đó là " bàn bạc ", chỉ vừa " bàn bạc ", là " bàn bạc " thôi em hiểu chứ ?
- Thì sao chứ ? Em có tiền mà.
* Rầm ! * - Một tia sét " nghèo túng " vô tình đánh trúng làm Phương Dịch thức tỉnh, mặt anh đen thui.
Máy bay tư nhân bay quá êm, nhiệt độ được điều chỉnh thích hợp nên Phương Dịch ngủ rất ngon. Nguyên Thần sợ anh lạnh nên đã đắp cho anh cái chăn mỏng, lại sợ anh giật mình bất chợt nên ngồi lì bên anh đọc sách. Chu đáo quá rồi.
- Chúng ta đang đi đến đâu vậy ?
- Tới nơi rồi anh sẽ biết.
- Còn tỏ ra thần bí nữa...
Phương Dịch hút rột rột ly nước cam mà Nguyên Thần đưa cho, đúng là ngon thật.
_______________________
- Oa ~ Đẹp quá đi !
Vừa xuống máy bay đã là buổi tối, nhưng khung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ca-ca-anh-khong-thoat-duoc-dau/1728503/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.