Mọi người bên ngoài nghe thấy tiếng khóc vang dội của bé con vừa lọt lòng liền đứng thẳng người, trông ngóng tình hình ở trong. Bất quá vẫn là chưa thể nhìn thấy bé con được, vẫn còn một bảo bảo đang chờ được chui ra a.
Ân Thiên Cát thoát lực dựa toàn bộ thân thể lên người Diệp Tần Phong, tựa như bất động. Trong bụng vẫn âm ỉ đau đớn, cả người tê nhức chẳng muốn động nữa.
Mệt mỏi như vậy, kiệt sức rồi, nhưng chỉ mới mang được một bảo ra ngoài.... Xem có phải đòi mạng không cơ chứ???
"ưm~~~" cậu nâng tay vuốt nhẹ phần bụng đã xẹp xuống đôi chút của mình, cắn răng chịu đựng tiếp.
Bé con dường như cũng đang ở lối ra rồi...
Đại bảo bảo được Tống Hàn Quân cẩn thận vệ sinh một chút rồi quấn vào trong chăn, đặt lên chiếc nôi mới toanh vừa chuẩn bị mấy tuần trước.
Là một tiểu công chúa a.
"Hàn Quân! Ngô~~" Ân Thiên Cát một tay đỡ bụng một tay khoác lên vai Diệp Tần Phong, cúi đầu dùng sức "NGRRR!!!"
Dịch lỏng chảy xuống mỗi lúc một nhiều khiến hai chân cậu trơn ướt, đầu gối trượt sang hai bên, nơi nào đó được mở rộng đến cực đại, lấp đó một cái đầu nhỏ quen mắt.
"một chút nữa, Cát nhi cố gắng một chút nữa!" Tống Hàn Quân lần nữa xoa bóp hai bên hông của Ân Thiên Cát, vừa quan sát vừa hối thúc.
"không sinh nữa, không sinh nữa!!!" Ân Thiên Cát tuy vẫn đang dùng hết phần sức lực còn lại cố gắng đẩy bé con xuống, nhưng đầu lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bao-bao-la-cua-toi-em-cung-la-cua-toi/2471142/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.