“Rốt cuộc , anh là ai vậy”
Không gian bỗng chốc yên ắng , thế nhưng đến cả nhịp thở của Liêu Kính Phong cô cũng không thể nghe được , hoàn toàn nhẹ nhàng , đến mức cô đã nghĩ có phải anh hoàn toàn không thở hay không.
Liêu Kính Phong làm gì cũng thận trọng nhẹ nhàng , nhiều lúc anh bất thình lình đứng sau lưng cô mà Bạc Băng cô không thể phát hiện.
Không thể thừa nhận , từ sau tai nạn cô cảm thấy bản thân có phần nhạy cảm với âm thanh , tiếng động nhỏ cũng có thể làm cô phát giác , nhưng người đang đứng trước mặt cô đây chính là ngoại lệ.
Anh ta là ai , Liêu Kính Phong tiếng xấu vang trời , một tay che mắt thiên hạ . Trước đó cô chỉ từng nghĩ , anh là một người lạnh lùng quyết đoán , trên thương trường càn quét tứ phương , quyết định của anh không thể lung lay , lời nói là mệnh lệnh , chưa từng nể mặt ai cũng vô cùng khắt khe với cấp dưới.
Nhưng bây giờ cô mới biết , những chuyện đó vốn dĩ là những chuyện ở ngoài sáng , ai cũng đều biết , nhưng còn trong tối , anh ta là ai.
Súng sao? Một vị tổng tài như anh cần đến nó để làm gì? Tự vệ?
Anh nhất thiết phải đụng đến nó khi xung quanh thiếu gì vệ sĩ chứ?
Sắc mặt Liêu Kính Phong âm trầm , anh nhìn cô hơi híp mắt lại suy nghĩ :“Cần thiết phải trả lời không?”
Bạc Băng vừa ngẩng đầu lên khỏi cây súng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bang-em-chi-co-the-la-cua-toi/3440021/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.