Giờ này đương nhiên Liêu Kính Phong chưa về , Bạc Băng vừa tắm rửa xong , cô vừa cầm kịch bản vừa đọc vừa đi đi lại lại trong phòng , không cho phép bản thân mắc bất cứ sai xót nào trong lúc quay.
Lúc đi qua kệ tủ , cô nhìn thấy một chiếc hộp bằng gỗ nhìn có vẻ cổ kính nhưng lại được chạm khắc vô cùng tinh xảo.
Bạc Băng trước giờ không biết tọc mạch vào chuyện của người khác , trước nay ra vào phòng làm việc của Lý Trình Bân , dù danh phận là người yêu cũng như hôn thê , cô luôn luôn giữ phép lịch sự tối thiểu đó là gõ cửa trước khi vào. Thế nhưng chiếc hộp kì quoái này như đang dụ dỗ cô nhất định phải mở nó ra.
Bạc Băng vừa chạm đến thì có tiếng loạch xoạch , cô vội vã rút tay lại , Liêu Kính Phong vừa bước vào đã thấy cô lén la lén lút đứng bên chiếc hộp của mình hơi nheo mày.
Cả hai nhất thời giữ im lặng , biết bị phát hiện , cô giả vờ cười nói :“Haha không biết đây là hộp gì , em thấy nó đẹp quá nên muốn sờ vào thử…nếu anh không thích lần sau em sẽ tránh xa…”
Giọng anh âm trầm vang lên :“Không sao”
Thân ảnh vẫn còn nguyên một bộ vest cao cao tại thượng bước đi thẳng thớn , hai tay anh nhét vào trong túi quần đến trước mặt cô nhấc hộp gỗ trên kệ tủ lên đặt xuống bàn.
Anh nhìn cô rồi nói :“Mọi thứ ở trong nhà này , chỉ cần em muốn biết , đều có thể”
Bạc Băng gãi đầu nói :“Thật sự không cần thiết…”
Liêu Kính Phong đã mở được chiếc hộp gỗ kia lên , sau khi Bạc Băng nhìn thấy được vật trong hộp thì liền có chút bất ngờ.
Là súng sao? Cô ngẩng đầu lên nhìn anh có chút lo sợ vô thức lùi ra sau một bước .
Anh ta thực sự nguy hiểm như vậy , lỡ như có ngày cô không làm vừa ý anh ta có phải liền bị bắn cho một nhát chết tươi hay không?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]