Cô hơi buông anh ra đã bị Liêu Kính Phong thuận thế giữ lấy eo kéo lại sát mình hơn cúi người nói :“Thật?”
Tuy anh ta chỉ nói vỏn vẹn một chữ nhưng cô có thể hiểu đó là câu hỏi , ở khoảng cách này làm Bạc Băng thật có chút ngại ngùng , cô hơi quay mặt đi.
“Nhìn anh” Liêu Kính Phong giữ lấy cằm Bạc Băng , ép cô nhìn mình sau đó liền cúi người xuống hôn đáp trả lại.
Cô cảm thấy môi của mình bị cọ sát tưởng chừng như đã sưng tấy lên , lúc này Liêu Kính Phong mới chịu buông ra , Bạc Băng liền nói :“Vậy …vậy anh đồng ý rồi chứ?”
“Ừ” Liêu Kính Phong hơi đau đầu .
Ấy vậy mà có người nào đó vui đến mức nhảy cẫng lên , cô nhào lên ôm lấy anh cười nói :“Cảm ơn anh nhé”
Bạc Băng buông anh ra chạy ra ngoài chỉ để lại một câu :“Vậy tôi về phòng ngủ đây , ngủ ngon” Trước khi ra ngoài còn không quên vẫy tay.
Liêu Kính Phong nhìn theo bóng lưng cô gái rời đi , cảm nhận một chút hơi ấm còn sót lại trên người mình.
Thực ra cũng không tệ.
…
Bạc Băng vừa thức dậy , cảm thấy đêm hôm qua ngủ rất ngon , bây giờ vô cùng sảng khoái. Không ngờ chỉ tùy tiện nói vài câu anh ta lại thực sự đồng ý.
Cô vươn tay một cái vui vẻ bước chân sáo xuống bên dưới , vừa đặt chân đến cửa bếp đã nghe tiếng xoong chảo va vào nhau chói tai , đủ để thấy người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bang-em-chi-co-the-la-cua-toi/3440010/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.