Sau khi xuống máy bay, Bạch Linh bắt taxi tới thẳng đến nơi cần đến.
Tiếng phổ thông của tài xế Uber không tệ, anh ta nói với Bạch Linh bằng tiếng Anh, nơi Bạch Linh tới đúng là khu vực giàu có bậc nhất ở Hồng Kông, vị trí đó có thể được mô tả là tấc đất tấc vàng, cũng có thể hình dung là "dân cư thưa thớt".
Lái xe đưa Bạch Linh và búp bê mèo béo đến đích.
Một tòa nhà ba tầng có dòng chữ "Phòng khám tư nhân An Hòa".
Bạch Linh bước vào, giải thích mục đích của mình với y tá ở quầy lễ tân.
Nhưng khoảnh khắc nhìn vào mắt nhau, cô chợt cảm thấy có gì đó không ổn.
Tại sao một y tá lại nhìn mình kỹ lưỡng như vậy?
Bạch Linh lập tức chuẩn bị xoay người rời đi, nhưng một giây tiếp theo, ngoài cửa bỗng nhiên có vô số bóng người vây quanh, một nhóm thanh niên với kiểu tóc lòe loẹt lao ra, tay cầm dao rựa hoặc dùi cui điện, lập tức phong tỏa mọi lối đi của phòng khám tư nhân.
Rơi vào bẫy rồi.
Chẳng lẽ Hà Đường phản bội Lý Chuẩn?!
Không, không thể nào... Cô biết rồi! Cuộc gọi ấy cũng không phải Hà Đường nghe máy!
Trong chớp mắt, đầu óc Bạch Linh hoạt động rất nhanh, cô lập tức hiểu ra tất cả. Lý Lương Thục Nghi có lẽ đã theo dõi số điện thoại của cô từ lâu rồi, thậm chí còn thiết lập chuyển tiếp cuộc gọi cho cô bằng một số thủ đoạn, chỉ cần cô liên lạc với Hà Đường là sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-va-tieu-kieu-hoa/3646595/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.