Những ngày tiếp theo, Bạch Linh sống rất yên bình.
Mèo béo mặt dày ở bên cạnh cô, nói rằng lần này dù thế nào cũng không thể bị cô đuổi đi.
Bạch Linh không đuổi nó nữa.
Cô vẫn là đứa con gái duy nhất của Bạch gia ở Bình Thành, gia đình làm ăn lớn, không chỉ độc quyền ngành tang lễ của tỉnh mà còn phát triển kinh doanh bán lẻ thương mại điện tử trong và ngoài nước.
Chỉ một tháng trước, người cùng cô xây dựng cửa hàng bán lẻ đã hoàn toàn biến mất khỏi cuộc đời cô.
Bạch Linh muộn màng nhận ra ánh mắt lần cuối Lý Chuẩn nhìn cô và lý do tại sao cuối cùng anh lại đưa cho cô một cốc nước chứa thuốc an thần để cô từ từ chìm vào giấc ngủ.
Ánh mắt hoài niệm đó không phải là ảo ảnh của cô.
Bởi vì đó thực sự là cái nhìn cuối cùng.
Anh sợ rằng cô sẽ không nỡ để anh rời đi, lại sợ cô chờ đợi anh nên đã để cho cô ngủ một giấc thật ngon rồi lặng lẽ rời đi, khi đến không mang theo gì cả, lúc ra đi cũng chẳng để lại gì.
...
Khi Bạch Linh nghe tin về Lý Chuẩn một lần nữa là vào một tuần sau.
Đó là một buổi sáng sớm cuối tuần, cô tắt đồng hồ báo thức, lúc xem qua bản tin buổi sáng thì chợt nhìn thấy những dòng chữ quen thuộc.
“Lý Ký tổ chức họp báo: Trật tự công ty dần trở lại bình thường"
Sau khi bấm vào văn bản, nội dung của người phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-va-tieu-kieu-hoa/3646188/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.