Chu Miên Miên gần như thấp thỏm suốt đêm.
Nói cô ta không sợ thì là nói dối, nhưng cô ta cũng đoán là sẽ chẳng xảy ra chuyện gì lớn đâu.
Trước hết, tấm biển kia không phải là biển báo đặc biệt, mô tả bên trên toàn là những thuật ngữ tiêu chuẩn hóa, có nghĩa là mọi người đều được cảnh báo dựa trên tình huống nghiêm trọng nhất và chưa chắc thật sự xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Thứ hai, cho dù có xảy ra chuyện gì, nhiều nhất thì Bạch Linh cũng chỉ ở bên trong một lát rồi gọi điện cho cứu hộ, bảo vệ cầm chìa khóa thang máy tới mở cửa là sẽ ổn thôi.
Nhưng cô ta phải thừa nhận là vào khoảnh khắc cô ta quay trở lại, di chuyển biển cảnh báo đi thì con quỷ trong lòng đã khống chế mọi ý nghĩ của cô ta.
Cô ta chỉ muốn làm Bạch Linh khó chịu thôi.
Bởi vì từ khi chuyển đến Bình Thành, Bạch Linh luôn khiến cô ta khó chịu.
Ở trường cấp ba, Bạch Linh là con nhà giàu, là học sinh xuất sắc, ngay cả cặp sách cũng là mẫu mới nhất của một thương hiệu lớn, gia đình luôn tài trợ tiền và thiết bị, chưa kể còn có Trình Hành bao bọc bảo vệ.
Sau này dù không có Trình Hành bảo vệ nữa thì cô vẫn là học sinh xuất sắc và giàu có, chẳng hề bị ảnh hưởng gì.
Lúc học đại học, cô ta phải bắt đầu lại từ đầu, phải cố gắng rất nhiều mới có được thứ mình muốn, nhưng những thứ cô ta vô cùng khao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-va-tieu-kieu-hoa/3586314/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.