Cô đặt cốc trà xuống và lịch sự nói: "Vậy Văn tổng, tôi không làm mất thời gian của anh nữa, tôi sẽ làm việc với đội ngũ điều hành của anh sau." 
"Tôi tiễn cô xuống, vừa hay tôi muốn xuống tầng một." Văn Duệ cũng đứng dậy. 
Lúc hai người ra khỏi thang máy, buổi phỏng vấn xin việc sắp kết thúc rồi, trong sảnh chẳng còn nhiều người, nhưng Bạch Linh vẫn nhìn thấy Chu Miên Miên và Cố Tử Minh. 
Hai người đang quay lưng lại với Bạch Linh và Văn Duệ, hoàn toàn không để ý có người phía sau. 
Bởi vì Cố Tử Minh đang cố gắng an ủi Chu Miên Miên. 
"Không sao đâu, cậu đã làm rất tốt rồi, chỉ là không ngờ lần này còn có cao thủ như vậy. Chuyện này là vấn đề may mắn, tớ thực sự cũng hết cách, chúng ta về nhà cố gắng tiếp." 
"Nhưng mà cậu cũng biết mà, tớ rất muốn vào Văn Viễn... trong 10 người chỉ chọn 2, tớ đoán là cậu và anh ta, tớ không có cơ hội rồi." 
"Vậy làm sao bây giờ?" Cố Tử Minh có chút buồn rầu. 
Vẻ mặt Chu Miên Miên càng thêm tủi thân. 
Cố Tử Minh không thể chịu nổi bộ dạng này của cô ta, bỗng nhiên nghĩ ra một cách, vội vã nói: "Hay là vậy đi, bây giờ tớ nói với HR là tớ không thể tham gia phỏng vấn vòng kế tiếp, vậy thì 10 người chọn 2 người đó chắc chắn có cậu." 
"Vậy cậu phải làm sao đây?" Đôi mắt của Chu Miên Miên hơi đỏ lên. 
"Không vào công ty này nữa. Tớ đổi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-va-tieu-kieu-hoa/3586310/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.