Lần này tác phong chạy của Nam Vân công chúa nhanh như bão.
Chờ Hạ Mộng cùng Hoàng Phủ Nam Ninh nghe được tin tức, sau đó, bọn họ mới phát hiện - - vị tiểu muội này, thật đúng là quá lợi hại.
"Vân nhi?"
Vội vàng đuổi tới hoàng cung, lại trông thấy tiểu nha đầu đang ngồi than thở gần cửa sổ.
"Tứ ca? Tứ tẩu?"
Phát hiện bọn họ đã đến, nàng hơi kinh ngạc một chút, sau đó mới nhảy từ trên ghế xuống.
"Muội còn không biết xấu hổ gọi chúng ta?" Mặt trầm xuống, Hoàng Phủ Nam Ninh kéo Hạ Mộng đến trước mặt nàng.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Nam Vân công chúa trắng bệch. "Muội... Muội làm cái gì?"
"Chính muội nói đi?" Hừ lạnh một tiếng, Hoàng Phủ Nam Ninh đỡ Hạ Mộng ngồi xuống, sau đó chính mình cũng kéo một cái ghế qua ngồi kế bên.
Nam Vân công chúa lại không nhịn được run lên một cái.
"Muội... Muội thực thật là chưa làm cái gì mà?"
"Muội còn dám nói?"
Phịch một tiếng, Hoàng Phủ Nam Ninh nặng nề đập một chưởng trên mặt bàn.
Hai chân Nam Vân công chúa mềm nhũn, cơ hồ muốn ngã nhào trên mặt đất.
"Vương gia, chàng chậm một chút?" Thấy thế, Hạ Mộng nhịn không được, vội vàng liền đỡ tiểu nha đầu dậy. Rồi sau đó, chị dâu nhỏ nhẹ dịu dàng bắt đầu giận, "Vân nhi, sao muội lại làm vậy? Vì sao lại yêu cầu hoàng thượng gả muội đến Tàng Vu quốc? Muội không phải sợ thái tử bọn họ à?"
"Muội... Muội cũng không biết." Cái miệng nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-tho-vuong-phi-ac-ba-vuong-gia-cut/3046544/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.