Mạc Hàn Lâm bước ra khỏi phòng, chính bởi vì hôm qua anh ta về về nhà quá muộn, đến phòng ngủ cũng bị người khác chiếm lấy. Bản thân lại ngủ ở trên ghế ngồi của phòng sách, nơi này từ không khí, khung cảnh cho đến tiện nghi cũng chẳng thể bằng căn phòng kia của anh.
Thật sự mà nói thì cả đêm hôm qua Mạc Hàn Lâm anh ngủ không ngon, liền ngủ cho đến tận trưa hôm nay mới dậy được, nhưng vẫn là anh dậy trước cô một tiếng đồng hồ.
Mạc Hàn Lâm buổi sáng có đi vào phòng, bởi vì căn phòng này ngày ngày đều đó cửa sổ che rèm, mở điều hòa nên nền gạch quả thật là rất lạnh, chính bởi hằng ngày anh thức dậy đều là đi ra ngoài rất gấp. Nếu không phải chuyện ở Hội Viện thì là chuyện ở công ty, khiến cho bản thân Mạc Hàn Lâm anh cũng không để ý nhiều đến cảm giác dưới chân.
Hôm nay anh cũng xem như là được trải nghiệm qua loại cảm giác lạnh đến thấu xương của nền gạch trong phòng này rồi.
Mạc Hàn Lâm cũng không muốn bước vào nơi này. Hạ Nhạc Nghi cô vẫn còn nằm ngủ say ở trên giường, nhận thức được nơi này vốn dĩ không còn thuộc về riêng một mình anh mà trên giường vẫn còn một người khác. Anh của trước kia có thể tùy tiện làm gì cũng không màng kết quả, nhưng hiện tại nơi này còn có một người khác. Mạc Hàn Lâm nhận ra điều này anh liền bước đi chậm lại sau đó mở tù quần áo lấy y phục.
Lúc này bên ngoài có người đi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-tho-cua-mac-han-lam/437831/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.