Khoảng 30 phút sau, các cô gái đều lần lượt tỉnh lại.
Phản ứng của các cô ban đầu đều giống Vũ Tuyết phú bà nhưng rất nhanh thì bình thường trở lại. Thậm chí Ngọc Ngân phú bà còn không tim không phổi đến nỗi kể cho Tú Anh phú bà nghe về chiến cuộc sau khi cô ngất đi.
Thu hết phản ứng của mọi người vào mắt, Chính Nam trộm mừng nói: “Được rồi, ai nói cho anh biết hôm nay vì sao mọi người lại thua cho anh thảm như vậy?”
“Bởi vì anh có thể độn thổ a.”
“Chủ nhân có đôi mắt quá lợi hại.”
“Kết giới và sương mù của anh có tính hạn chế rất lớn.”
…
Mỗi cô gái nói một câu để trong phòng ồn thành cái chợ!
Chính Nam cũng mộng bức nhưng không nói gì mà chờ mọi người ồn ào xong mới lên tiếng: “Tất cả đều nói đúng. Thế nhưng tóm gọn lại chỉ là ở bốn chữ “tầm nhìn” và “thông tin”.
Ở bên trong kết giới và sương mù của mình, anh gần như có thể biết được mọi hành động của các em. Trong khi đó, các em như người mù, hoàn toàn bị động trong việc phòng ngự chứ đừng nói tới tìm kiếm tung tích anh và chiến thắng.
Tú Anh phải hi sinh bản thân để chế tạo cơ hội cho mọi người có thể tìm thấy anh một lần, kết quả ra sao mọi người cũng biết.
Tiếp theo tới Nguyệt Vịnh cũng tương tự, các em dồn dập tấn công một phân thân dẫn tới phía sau mình hoàn toàn bại lộ, để anh dễ dàng dập tắt đi ánh sáng duy nhất còn lại của các em.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-kiem-nhan-gia-tai-di-gioi/1642658/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.