*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc này, có người gõ cửa, Bạch Tân Vũ rướn cổ nhìn ra phía đó, lại thấy người bước vào là Hoắc Kiều. Bạch Tân Vũ vừa nhìn thấy Hoắc Kiều, thật sự là hận đến mức nghiến răng nghiến lợi, cảm giác của cậu đối với Hoắc Kiều vốn cũng rất phức tạp, có chút hâm mộ, cũng có chút ghen tị, thông qua chọn lựa lần này, phỏng chừng sự nham hiểm của Hoắc Kiều đều lưu lại bóng ma không nhỏ trong lòng mỗi người, khiến người ta thật sự có ý muốn quất nát hai bàn tay hắn.
Hoắc Kiều dường như không để ý biểu cảm phức tạp rối rắm của hai người, thản nhiên vừa cười vừa bước đến, thân thiết an ủi: “Hai cậu tỉnh rồi, cơ thể cảm thấy thế nào?”
Bạch Tân Vũ nhăn mặt nói: “Có vẻ chưa tàn phế.”
Hoắc Kiều cười nói: “Vậy là tốt rồi, khó lần nào có thể tuyển được ba người, đã nhiều năm mới có trường hợp hiếm như thế.”
Bạch Tân Vũ nghĩ đến hai binh sĩ đã vượt qua phòng khí độc kia, cảm thấy vô cùng tiếc nuối cho bọn họ, thời điểm thống khổ gian nan nhất đều đã qua đi, khi đó bọn họ chỉ cần đứng lên bước thêm một trăm mét nữa, là đã có thể thông qua chọn lựa, nhưng tại thời điểm mấu chốt nhất sắp thành lại bại, điều này thật sự rất tàn nhẫn, nếu không phải Trần Tĩnh kéo cậu đứng lên, số mệnh của cậu có lẽ cũng giống như vậy, cho nên Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-duong/1332440/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.