Chín người quay đầu, hoảng hốt nhìn gian phòng đặc dụng có vẻ rất bình dị kia, biểu cảm của đại bộ phận mọi người đều tựa như bên trong có hồng thủy mãnh thú.
Bom cay [1] không gây tử vong, mục đích quân sự chủ yếu là dùng để xua tan bạo loạn, kích thích từ khí phát ra tuy rằng không đả thương người, song lại có thể khiến người ta mất đi năng lực hành động trong một khoảng thời gian ngắn, trước kia bọn họ đều đã sử dụng và tự mình cảm nhận được sự lợi hại của bom cay, nhưng hết thảy đều diễn ra trong lúc tập trận tại gò đất, nếu chạy đi ngay lập tức sẽ không có chuyện gì, nhưng khi dùng bom cay bên trong một căn phòng đóng kín, dù chỉ là một phần mười liều thuốc thôi độ kích thích cũng đã khiến người ta không dám tưởng tượng.
Hoắc Kiều cười hỏi: “Sao thế, hoảng à?”
Du Phong Thành bò dậy từ trên mặt đất, kéo cửa ra rồi lừ lừ đi vào. Những người khác quả thực cũng ôm tâm tình liều chết mà xông pha, bọn họ đã đi đến bước này, không thể xếp hàng rút lui có trật tự được.
Không gian trong căn phòng đặc dụng kia không lớn, bên trong không có bất cứ thứ gì, cửa sổ đều bị đóng chặt, không có cửa thông gió, Hoắc Kiều đứng ở cửa, móc ra từ trong túi áo một quả bom cay bên trong chứa RS 97-2 [2], “Cửa này sẽ không khóa, muốn đi ra ngoài lúc nào cũng được, thế nhưng chỉ cần một đầu ngón tay trên thân thể các cậu vươn ra khỏi cánh cửa này, ngay lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-duong/1332439/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.