Edit: Phong Nguyệt
“Ồ!”
Chỉ nhìn ba bốn trang mà tiểu bạch cốt đã không còn thấy rầu rĩ nữa, lam hoả rực sáng.
Đây là thần thư!
Viết hay quá!
Tiểu bạch cốt chăm chú đọc, hoàn toàn bị thế giới trong sách mê hoặc.
Trời ạ, không ngờ thế gian này lại có nhiều món ngon như vậy!
Trời ạ, không ngờ thế gian này lại có Tần Cửu Tịch soái đến vậy!
Trời ạ, hoá ra tinh quái có thể dựa vào song tu thay đổi “quái sinh”!
Trong vòng hai ngày ngắn ngủi, tiểu bạch cốt đã đọc xong quyển sách, khép sách lại, y suy nghĩ sâu xa, cốt sinh có mục tiêu——
Y muốn ra khỏi sơn cốc, y muốn giả làm hồ yêu đến Thiên Ngu Sơn yêu đương với Tần Cửu Tịch.
Nghĩ đến trước khi song tu phải yêu đương, ôi, xấu hổ quá!
Có mục tiêu, nhưng tiểu bạch cốt chưa rời cốc đã gặp phải nan đề số một, diện mạo hiện giờ của y không thể nhấc nổi “thú tính” của Cửu Tịch, y phải có da thịt.
Vấn đề ở chỗ… y là một bộ xương khô, đi đâu tìm da thịt?
Làm khó cốt quá.
Không thể từ bỏ, tiểu bạch cốt vực dậy tinh thần, đọc đi đọc lại thần thư bảy bảy bốn chín lần, nhớ kỹ rồi chuẩn bị hành động.
Không chờ được da thịt bê tới cửa, y phải đi tìm xem có thứ gì có thể làm da thịt không.
Rốt cuộc tiểu bạch cốt ở trong sơn động một hai tháng đã chịu rời núi, may mà y không cần ăn gì, bằng không hiện tại đã thành bộ xương chết đói.
Tần Cửu Tịch nhìn chằm chằm y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-cot/471961/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.