🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Edit: Phong Nguyệt

Tần Vịnh băn khoăn không phải không có lý do.

Tính ra Tiểu Bạch Cốt đã hơn một trăm ba mươi tuổi, vậy mà tâm tính vẫn non nớt không thay đổi.

Y ỷ lại Tần Cửu Tịch, ỷ lại Tần Vịnh Hứa Nặc, ỷ lại Đỗ Bân Bân.

Ngoại trừ người nhà, gần như y không tiếp xúc với người ngoài, còn họ lại nuông chiều y, khiến y không hay biết thế gian hiểm ác cỡ nào.

Ngày nào Bạch Tiểu Cốc cũng bận rộn, không rảnh ra ngoài nhìn, tuy trăm năm qua không bế quan, lại không khác gì bế quan.

Ngày tháng như vậy có thể lâu dài là tốt, nhưng…

Trời có mưa gió thất thường, người có lúc hoạ lúc phúc.

Thọ mệnh Tần Vịnh và Hứa Nặc đã qua hơn một nửa, dựa vào tư chất của họ, không thể đột phá tiếp nữa, chờ ba trăm năm trăm năm sau, bọn họ sẽ lìa đời.

Tư chất Đỗ Bân Bân mạnh hơn một chút, nhưng đứa nhỏ này bị thương tổn linh hồn, có thể đổi về mấy trăm năm đã là nghịch thiên sửa mệnh, sao dám tham nhiều.

Ba trăm hay trăm năm đối với Bạch Tiểu Cốc, chỉ như năm ba năm ở trần gian.

Bọn họ đi rồi, Bạch Tiểu Cốc còn phải sống rất lâu rất lâu.

Tiểu cốt đầu đơn thuần non nớt, sao họ có thể yên tâm ra đi?

Tần Cửu Tịch nói: “Ta sẽ ở bên cạnh y.”

Tần Vịnh muốn nói lại thôi.

Tần Cửu Tịch biết băn khoăn của gã, nói: “Yên tâm, ta sẽ không bỏ rơi y, ta sẽ luôn ở bên cạnh y.”

Tần Vịnh khẽ thở dài: “Cũng đúng.”

Thọ mệnh của họ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-cot/471959/chuong-122.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tiểu Bạch Cốt
Chương 122
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.