Edit: Phong Nguyệt
Đỗ gia kinh doanh ngàn năm, luôn tôn thờ dĩ hòa vi quý (ngoại trừ Đường Đình Sơn),có thể không đánh mà cướp được chí bảo gia truyền về thì không thể tốt hơn.
Đỗ Bân Bân vừa dứt lời, các trưởng lão gật gù tán thành, sau đó lại khen một trận.
Bân Bân thông tuệ.
Bân Bân có chủ trương.
Dù sao cũng không khen tới hai chữ Đỗ Bân Bân muốn nghe nhất.
Đỗ Bân Bân nhìn tứ trưởng lão: “Tứ thúc, người có nhân mạch rộng, có chọn được ai chưa?”
Đỗ Tứ luôn ở bên ngoài, quen không ít tam giáo cửu lưu, Thập Nhị Tiên Sơn không có bảng xếp hạng thân pháp, muốn tìm một người như vậy phải hỏi một phen.
Đỗ Tứ vừa khéo biết một người, lão vuốt vuốt râu, trầm ngâm nói: “Chi Ly Sơn có một vị tán tu tên là Bách Lí Nhất Thuấn, thân pháp thiên hạ vô song, không ai có thể bì.”
Đỗ Bân Bân vội hỏi: “Tứ thúc có thể liên lạc với gã không?”
Đỗ Tứ nói: “Chi Ly Sơn cách Đan Phù Sơn chúng ta rất xa, phi hạc truyền âm cũng sáu bảy canh giờ…”
Đỗ Bân Bân giỏi tính nhẩm, chớp mắt đã tính xong: “Phi hạc truyền âm đã nhanh nhất, chờ Bách Lí Nhất Thuấn nhận được tin rồi tới Đan Phù Sơn ít nhất một ngày, vậy…” Vậy cũng kịp, tên cướp kia sẽ không rời khỏi Dung Thủy Thành sớm như thế.
Hắn ta chưa dứt lời, Đỗ Tứ lắc đầu nói: “Bách Lí Nhất Thuấn còn nhanh hơn phi hạc truyền âm.”
Đỗ Bân Bân giật mình.
Các trưởng lão cũng lộ vẻ kinh ngạc.
Phi hạc truyền âm chớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-cot/471901/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.