Edit: Phong Nguyệt
Nhóc xương khô không quan tâm lời của mình làm người khác hiểu lầm ra sao, ý của y rất đơn giản.
— Cửu Đại Tịch lừa y.
— Cửu Đại Tịch hút khô y, còn cho y ăn thứ quỷ tồi.
—Quỷ giới toàn món ngon như đã nói đâu, sao tất cả đều là đại quỷ đại đại quỷ với đại đại đại quỷ thế?
Bạch Tiểu Cốc chưa thoát khỏi nỗi đau hai ngàn tuổi mới có thể song tu đã bị đòn cảnh cáo này làm tro tàn cốt lạnh.
Quá khổ!
Làm cốt thật sự quá khổ!
Bấy giờ Tần Cửu Khinh mới biết, hoá ra món ngon mà nhóc xương khô nói là món ngon theo nghĩa đen, món ngon trong dân gian.
Nhắc mới nhớ, nhóc xương khô vẫn luôn muốn hóa hình, trở thành con người thực thụ.
Là hắn hiểu lầm y.
Trái tim không quá cứng của “lão phụ thân” lại mềm hơn: “Ngươi không thích ăn lệ quỷ?”
Tiểu Bạch Cốt thành thật nói: “Nếu không phải vì ngươi, ta sẽ không ăn nhiều thứ thối quắc như vậy, trước kia ở Giáng Sương Cốc, rất lâu ta mới đói một lần, lúc đó cũng chỉ một con nhỏ… Đâu giống hiện tại, một ngày ăn mười mấy con!”
Tần Cửu Khinh ngẩn ra.
Bạch Tiểu Cốc lên án: “Ta đào tim đào phổi đối tốt với ngươi, à, ta không tim không phổi…” Y đổi từ khác, “Ta đào rỗng thân mình đối tốt với ngươi, ngươi lại……”
Tần Cửu Khinh làm sao không hiểu, hắn nhẹ giọng nói: “Là ta không tốt.”
Bạch Tiểu Cốc ngẩng đầu nhìn hắn.
Tần Cửu Khinh nhìn đôi lam hoả, nói: “Xin lỗi.”
Bạch Tiểu Cốc: “!”
Công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-cot/471858/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.