Edit: Phong Nguyệt
May mà không ai nghe thấy mấy lời ‘chí hướng’ kiểu này.
Tần Cửu Khinh trầm giọng hỏi: “Ngươi cập quan rồi?”
Bạch Tiểu Cốc: “!”
Tần Cửu Khinh từng lừa nhóc xương khô, hắn không ngại lôi chuyện này ra, nhắc nhở y một lần nữa: “Chưa cập quan, không thể song tu.”
Ngọn lửa nhiệt huyết của Bạch Tiểu Cốc tắt ngóm: “Ngươi lừa cốt, sao có thể là hai ngàn tuổi mới cập quan!”
Tần Cửu Khinh hỏi y: “Vậy ngươi cảm thấy bao nhiêu tuổi?”
Bạch Tiểu Cốc nhớ lại nội dung thần thư, phát hiện ra: “Hai mươi tuổi!”
Tần Cửu Khinh cử hành quán lễ năm hai mươi tuổi, cũng vì hắn cập quan, Sâm Tu chân nhân mới chuyển mục tiêu từ Nguyệt Tri sang Tần Cửu Khinh.
Sâm Tu chân nhân rất có chừng mực, không khuyến khích song tu khi chưa cập quan. Đương nhiên ngoại trừ con người, không ai quy định một ngàn tuổi không thể có dáng vẻ thiếu niên.
Tần Cửu Khinh nhìn y: “Hai mươi tuổi là tiêu chuẩn phàm nhân bình thường.”
Bạch Tiểu Cốc: “???”
Tần Cửu Khinh: “Ngươi là phàm nhân bình thường?”
Cửu Đại Tịch quá uyển chuyển, phàm nhân bình thường cái gì, y vốn không phải người!
Tần Cửu Khinh thấy y ‘thông suốt’, tiếp tục nói: “Đa số yêu tu phải đợi trăm năm mới có thể hóa hình, tự nhiên tiêu chuẩn cập quan không giống nhau.”
Bạch Tiểu Cốc ngơ ngác, vắt xương sọ nhớ tới nội dung thần thư —— Tinh quái trong thần thư là tiểu hồ yêu, tiểu hồ yêu đúng là trăm năm mới hóa hình, sau đó xuống núi câu dẫn Tần Cửu Khinh, sau đó cùng hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-bach-cot/471857/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.