Thỉnh thoảng, tiểu ác ma lại kén ăn, không nghe theo thì nó sẽ mất bình tĩnh, thấy không đá động gì được sếp nhỏ, nó liền vỗ cánh đi vào bếp giả bộ hất đổ đống bát đĩa.
Kết quả là, vô tình làm đổ món canh đang nấu.
Tiểu ác ma mím chặt miệng, bóp chặt cái nĩa trong tay, biết mình đã gây họa, nhưng không thể vứt mặt mũi đi xin lỗi được.
Nghe thấy tiếng động, sếp nhỏ vốn dĩ đang ở ngoài cửa xông vào, sắc mặt trầm xuống, như sắp nổi giận.
"Há, không đúng, người hầu kia, ngươi muốn làm gì ta!" Tiểu ác ma trong lòng thì đang lo, ngoài miệng thì hét to.
Kết quả người tiến vào tránh được mảnh vụn và canh trên mặt đất, nắm lấy nó nhìn qua nhìn lại, khiến tiểu ác ma la làng giãy dụa.
Sếp nhỏ không thể không siết chặt eo đối phương bằng hai ba ngón tay của mình, hắn thậm chí còn không sử dụng kính ngữ như trước đó, rất nghiêm khắc giáo dục kẻ gây rối: "May là không bị phỏng, đêm nay không có đậu xào kiểu Tứ Xuyên mà ăn đâu, nên dạy cho mi một bài học."
Tiểu ác ma đang nắm ngón tay trên eo dừng lại, cúi đầu không thấy được biểu tình, có chút run rẩy đáp: "Ồ, ta, ta biết rồi."
Sếp nhỏ nghĩ thầm, phải chăng dọa nó rồi, liền thở dài, nhẹ giọng nói với tiểu gia hỏa trong lòng bàn tay: "Được rồi, lần sau đừng tái phạm nữa."
Thật ra, bởi vì điều đầu tiên người hầu quan tâm lại là an nguy của chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ac-ma/2618368/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.