Chiến tranh lạnh mơ mơ hồ hồ kết thúc.
Tiểu ác ma tinh tường ý thức được, hiện tại sếp nhỏ không quan tâm nhiều đến chuyện nó thân cận nữa, thậm chí còn có chút dung túng.
Ừm, như vậy thì càng tiện lợi để ra tay hơn nha!
Theo thói quen hôn nhẹ đụng chạm này kia, tuy rằng không dám làm hành động gây hoạ như trước đây, nhưng bây giờ một số hành động thân mật nho nhỏ thì cũng được cho phép.
"Được rồi... Ta nghe điện thoại đã..." Sếp nhỏ đứng dậy khỏi ghế sô pha, sửa sang một chút mái tóc rối bù, ho khan vài tiếng rồi dùng răng nhẹ nhàng cắn vào chiếc lưỡi tê dại của mình. Tiểu ác ma lộ ra biểu tình không quá tình nguyện, lau vết nước khả nghi trên khoé miệng rồi bay sang một bên ngoan ngoãn làm bé ngoan.
Tên hiển thị trên điện thoại là "Mẹ", sếp nhỏ hít một hơi thật sâu rồi bấm nút trả lời: "Mẹ?"
Bên kia vẫn là giọng điệu quen thuộc: "Con trai nè, cô bé người mẫu kia có tiếp tục liên lạc với con không hửm?"
Sếp nhỏ gãi đầu một cái, do dự một hồi, dựa theo tình hình thực tế trả lời: "Không ạ, chúng con cũng chỉ ăn một bữa cơm mà thôi." Vừa nói vừa giơ lòng bàn tay lên chặn tiểu ác ma đang muốn dính lại đây.
"Ai nha, làm sao mà lại không thành rồi." Bà thở dài tiếc nuối, xoắn xuýt chốc lát, ngay sau đó liền phấn chấn lên, nâng cao âm lượng hét lớn: "Không có chuyện gì không có chuyện gì, mấy cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ac-ma/2618356/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.