Những ngày gần đây, tiểu ác ma dường như không thể vực dậy nổi tinh thần.
Qua một mùa đông cũng chưa từng bị như vậy, nhưng gần đây nó không những luôn cảm thấy mệt mỏi, buồn ngủ, mà còn trở nên thèm ăn hơn.
"Đây đều là bình thường, không cần lo lắng nha!" Tiểu ác ma ở trên bệ cửa sổ nghịch ngợm ngón tay, mí mắt rũ xuống nhìn sương mù trên kính, nói một câu chả có sức thuyết phục gì hết.
Dù cho có ép hỏi bao nhiêu lần, sếp nhỏ đều không nhận được đáp án chính xác, đối với việc tiểu ác ma giấu diếm, hắn vừa tức vừa lo.
Hôm nay, sếp nhỏ hiếm khi bị đánh thức vì lạnh, hắn bò dậy, tăng nhiệt độ trong phòng lên cao hơn một chút, lơ đãng liếc nhìn ra ngoài cửa sổ, mới nhận ra trời đang đổ tuyết.
"Woa! Lạnh quá."
Đường phố phủ một lớp tuyết trắng xóa, không chỉ trẻ em cười nói, la hét chạy nhảy mà ngay cả người lớn cũng dừng lại, ngỡ ngàng trước khung cảnh hiếm có này.
Sếp nhỏ đóng cửa sổ, gài chặt cổ áo rồi trở lại giường. Lúc này, hắn mới chú ý tới vật nhỏ trên gối đang phát run, lật người nó lại thì thấy cả người nó đang nóng bừng, trên trán lấm tấm mồ hôi, hai má ửng hồng.
"Làm sao vậy, đổ bệnh rồi sao?" Cơn cảm lạnh lần này có vẻ nghiêm trọng hơn nhiều so với lần trước đó, sếp nhỏ có chút luống cuống, chạy ra ngoài lục lọi tứ tung để tìm thuốc, đem thuốc nghiền nát rồi hoà tan vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ac-ma/2618354/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.