“Đại ca, huynh có biết nhà ai muốn bán đất sao? Đại ca?”
Bởi vì hiện tại đúng là mùa thu hoạch lúa mì, hiếm có người muốn bán, Diệp Nha hỏi một câu, không nghĩ đến lâu như vậy chưa nghe được câu trả lời, ngẩng đầu thấy ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của Tiết Tùng đang nhìnnàng.
Dung mạo của Tiết Tùng và Tiết Thụ có ba phần tương tự, đều là da màuđồng cổ, khuôn mặt đường nét kiên nghị, mắt phượng hẹp dài. Nhưng khácvới Tiết Thụ trong sáng tinh thuần, mắt hắn thâm thúy mà nội liễm, nhưmột đầm nước yên tĩnh, làm cho người ta không thể nhìn thấu, hơn nữa hắn trầm mặc không thích cười, Diệp Nha ít khi dám nhìn thẳng hắn. Nay mạomuội gặp phải ánh mắt hắn như vậy, trong lòng nàng giật mình, bản năngquay đầu nhìn về phía hàng rào nuôi gà con, lập tức lại có chút buồncười, đại ca cũng không phải quái vật, nàng sợ cái gì chứ.
Mặt trời vừa ló dạng, tia sáng ấm áp chiếu khắp nơi, vì mặc váy dàithuần sắc, váy nàng lung linh tản ra một tầng ánh sáng. Gương mắt trắngnoãn của nàng hơi hơi phiếm hồng, lông mày thanh tú hơi nhíu lại sau đólại giãn ra, khóe môi mang theo ý cười nhạt, như nghĩ đến chuyện gì thúvị, một người ở đằng kia vụng trộm cười.
Tiết Tùng chưa từng gặp qua tư thái tiểu nữ nhi tươi mát rực rỡ như vậy, không khỏi nhìn xem ngây người.
”Nương tử, ta đút gà ăn xong rồi, chúng ta ra bờ sông bắt cá đi.” Tiết Thụ vung ra chút thức ăn cuối cùng, đứng lên, vừa lúc chắn giữa haingười.
Diệp Nha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiet-gia-tieu-nuong-tu/182069/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.