Diệp Nha hoảng sợ, tuy bây giờ nàng có mặc quần áo, nhưng Tiết Thụ lạiđể trần hai cánh tay và đùi, nếu bị người khác nhìn thấy sẽ nghĩ như thế nào đây?
Đang lúc hoảng loạn, chợt nghe Tiết Bách nói: “Nhị thúc, thúc tới chơi sao?” sau đó mời người vào phòng đông.
Diệp Nha vội vàng bắt Tiết Thụ mặc quần áo vào, lại nhỏ giọng hỏi hắn: “A Thụ, nhà chúng ta có họ hàng thân thích sao?” Hai ngày này bọn họkhông có nói với nàng, cũng không có ai tới chơi, nàng tự động lý giảithành Tiết gia chỉ có ba huynh đệ.
Chuyện tốt bị đánh gãy, Tiết Thụ cực kỳ mất hứng, buồn bực nói: “Có, cả nhà nhị thúc, chỉ có điều nhà bọn họ ở đầu tây.”
”Người trong nhà nhị thúc tính tình như thế nào?” Làng Hồ Lô cũngkhông lớn, cho dù ở đầu tây cũng có thể đã nghe nói chuyện của nàng,hoặc là chuyện Tiết Tùng bị thương, nếu như thế, nhị thúc sao lại có thể không đến thăm được? Chẳng lẽ quan hệ hai nhà không tốt sao?
Tiết Thụ mặc quần áo xong, thấy Diệp Nha đã đứng trên đất, chỉ phảitheo xuống dưới, nói lầm bầm: “Nhị thúc tốt lắm, hồi bé còn thường dẫnta đi chơi, nhưng nhị thẩm đặc biệt không tốt, không cho nhị thúc đếnnhà chúng ta, mỗi lần đến đây nàng sẽ mắng nhị thúc, nhị thúc nói khônglại bà ấy, đại ca mới khuyên thúc ấy không cần thường xuyên đến đây nữa. Đúng rồi, Xuân Hạnh cũng rất tốt, muội ấy đặc biệt rất khéo tay, thường làm giày cho chúng ta, chỉ có điều đệ đệ Hổ Tử lại rất ham chơi pháphách,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiet-gia-tieu-nuong-tu/182068/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.