Thanh âm Tiết Thụ rất lớn, Diệp Nha ở trong phòng cũng nghe thấy rõ ràng, nhịn không được nở nụ cười.
Đại đầu đất, hắn nghĩ đại hoàng có nhân tính sao, ngay cả loại yêu cầu vô lại này cũng có thể hiểu?
Nhưng có người nguyện ý che chở cho nàng, trong lòng nàng liền thấyngọt. Nhìn sắc trời, thấy đã không còn sớm, liền buông quần áo mới khâu xong một nửa, chuẩn bị cơm chiều.
Tiết Tùng vốn định răn dạy Tiết Thụ vài câu, thấy Diệp Nha đi ra, liền ngậm miệng, cúi đầu tiếp tục tra mũi tên.
Hắn nghĩ không ra vì sao Lliễu quả phụ lại cố ý nhằm vào Diệp Nha,người trong nhà bị ngoại nhân khi dễ, hắn thực tức giận. Nề hà đốiphương quả phụ có tiếng xấu, nếu hắn tìm tới cửa cảnh cáo nàng, khótránh khỏi bị người khác hiểu lầm là hai người có chuyện cẩu thả, chonên cũng chỉ có thể nén chịu đựng, chỉ hy vọng nàng lần này bị giáohuấn, sẽ không dám gây chuyện thị phi nữa.
Không thể ra ngoài trả thù, Tiết Thụ cả người đều không thoải mái,khuôn mặt tuấn tú ngây ngốc hằng ngày liền trở nên nhăn nhó.
Hổ tử thấy vẻ mặt hai ca ca đều nghiêm túc, không dám ở lại, nhanhchân chạy về nhà, ngay cả Diệp Nha nói hắn ở lại ăn cơm hắn cũng khôngdừng lại một bước.
Chờ Tiết Tùng trở về đông ốc, Diệp Nha hướng Tiết Thụ đang cau có đứng ngoài cửa vẫy tay, kêu hắn đến cạnh mình, Tiết Thụ ngoan ngoãn đáp ứng, vào cửa ngồi xổm bên cạnh bệ bếp, lúc nhìn nương tử, lúc lại nhìn lòngbếp bập bùng lửa. Nương tử lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiet-gia-tieu-nuong-tu/1521944/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.