Tất cả mọi người kể cả Diệp Nha và Xuân Hạnh đều bị lời nói liền mạch lưu loát của Lâm thị làm ngây người.
”Nương, không phải người ra vườn đậu phộng sao?” Xuân Hạnh ngây ngốc nhìn Lâm thị đang túm tóc Liễu quả phụ, thất thanh hỏi.
Lâm thị không nhìn nàng, hung hăng trừng mắt với Liễu quả phụ, dùngsức tát cho nàng một phát choáng váng ngã nhào xuống đất, mắt to trừngmắt nhỏ hướng về phía đám người trong thôn đứng bên bờ: “Mọi người đềubiết đức hạnh của ả dâm phụ này là thế nào đi? Trừ bỏ thông đồng cùngnam nhân khác, trừ bỏ bịa đặt dựng truyện xung quanh, nàng còn có thểlàm cái gì? Vai không thể vác tay không thể khiêng, nếu không có vài cái xú nam nhân hiếm lạ thân thể bân thỉu của nàng, nguyện ý cung tiền chonàng, nàng đã sớm chết đói! Tốt, nàng bị chúng ta phỉ nhổ thành quen,nhưng lại muốn hắt nước bẩn lên người nương tử của Tiết Thụ, thật đúnglà biết chọn người thành thật để khi dễ a! Phi!”
”Hôm nay ta liền nói rõ cho mọi người biết, Nương tử Tiết Thụ là doba huynh đệ bọn hắn dùng tiền lấy về. Nhà mẹ đẻ nàng không có tiền, phải làm việc quanh năm suốt tháng từ nhỏ, sau đó mẹ kế nàng thấy nàng bìnhthường làm việc tốt, sai sử nàng đến năm mười hai mười ba tuổi liền cố ý nuông chiều. Ngày đó huynh đệ Tiết Thụ vô tình đi qua, mẹ kế nàng đang định đem nàng bán cho lão phú hộ dưới trấn làm tiểu thiếp, nha đầu kiatính tình mạnh mẽ, không cam lòng bị bán làm thiếp, tự mình nhảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiet-gia-tieu-nuong-tu/1521943/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.